Wednesday, August 21, 2019

Thưa mẹ con đi

(Bản ghi chép tiết lộ nhiều nội dung phim)

1. Chê thì không nỡ mà khen thì rất ít cái để khen. Tất nhiên, phim vẫn ổn hơn nhiều so với mấy phim Việt hài nhảm rẻ tiền khác. Nhưng so với mấy phim đó chẳng để làm gì cả. Tất nhiên, phim làm sạch sẽ, chỉn chu, tử tế. Nhưng chắc chỉ có ở VN, những tính chất đó mới được đem ra để đánh giá bộ phim và là mục tiêu khi làm phim, trong khi đây nên là điều cơ bản nhất và là yêu cầu bắt buộc khi làm phim.

Minh là một thế hệ đạo diễn mới, một thế hệ đạo diễn khác, nên mình có chút kỳ vọng. Có lẽ vì kỳ vọng nên mình đã thất vọng.

2. Về kịch bản: hời hợt, bề mặt, chưa tới
- Tại sao Khôi lại như vậy? Vai trò của Khôi trong câu chuyện này là gì?
- Bà nội đi một mình ra đường giữa khuya khoắt trong khi sống chung với nhiều người khác trong gia đình hơi vô lý. Cứ cho là bà bị bệnh Alzeimer đi lung tung không ai quản được 100% thời gian thì hình ảnh và cách diễn khi bà đang đi trên đường cho thấy là ko phải bà đi vì bị mất trí (vẫn nhớ Khôi và Ian và vẫn biết đây là hai anh em)

- Mâu thuẫn đẩy chưa tới. Cảm xúc của mẹ chưa tới. Cách mẹ chấp nhận tình yêu này quá đơn giản.
- Nhân vật Thanh và Huy mờ nhạt.
- Việc Huy kể hết với bà nội thiếu thuyết phục.

- Câu thoại hay nhất phim là khi Ian nói với Văn: Em không muốn đây [cái toilette] là nơi duy nhất mình có thể gần gũi nhau. Việc sử dụng cái toilette là một ý hay nhưng rất dễ thô. Hay ở việc dùng toilette như một cú twist để mẹ biết sự thật. Thô ở việc người trong thì đang rặn ị mà người ngoài thì cứ hỏi chuyện vu vơ đâu đâu. Chi tiết này thô quá, không chấp nhận được.

3. Về diễn xuất:
- Hai nam chính gượng gạo, thiếu tự nhiên, không có chemistry gì với nhau. Huy diễn nhỉnh hơn Thanh xíu. Thanh diễn gượng và thoại gượng.
- Hồng Đào bình thường, vẫn thấy dấu ấn của kịch trong diễn xuất của chị. Cảnh lái xe cuối phim không thuyết phục, người mới bắt đầu tập lái xe, nhất lại là người lớn tuổi thì không thể mượt mà như vậy được.
- Bà nội diễn khá nhất.
- Điều làm mình ngạc nhiên nhất chính là diễn xuất của Hồng Ánh. HA đã làm mình thất vọng ở Em là Bà Nội của anh và Tháng năm rực rỡ vì quá kịch, nhưng vai cô Út khá duyên. BBB nói đúng, HA hợp với những vai tửng tửng như vậy.

4. Thích:
- dùng toilette như một cú twist để mẹ biết sự thật.
- chuyện phim rất dễ bị làm quá lên. May là ko quá. (Nhưng tiếc là chưa tới.)
- Cảnh hôn của hai bạn nam chính thật, có cảm xúc, ko bị giả tạo, ko lợi dụng góc quay che che dấu dấu.

5. Trước đây, mình cứ nghĩ mình cực đoan trong nghệ thuật khi chỉ chấp nhận được hai trạng thái: Đạt - Không đạt, Tới - Không tới, Thật - Không thật... Tất cả những cái gì ở giữa là mình không chấp nhận được. Xem phim này và phim Vợ ba xong, mình lại nghĩ không phải mình cực đoan, mà đó là yêu cầu cơ bản của nghệ thuật. Tất cả những cái ở giữa đều gây khó chịu, tất nhiên có cái khó chịu ít, cái khó chịu nhiều, nhưng tóm lại là vẫn khó chịu.

6. Khi xem trailer là mình đã cảm giác hai bạn nam chính diễn ko ổn rồi. Khi xem một clip nhỏ phỏng vấn hai bạn nam chính là đã thấy ko có chemistry gì rồi. Trước khi xem phim, Chỉ hy vọng cảm giác của mình sai. Mình thực sự mong đây là một bộ phim tốt. Mình có khó tính quá ko? Hơn 30 phút đầu tiên của phim mà vẫn chưa có gì lôi cuốn cả, may mà có nụ hôn của hai nam chính cứu lại.

7. Nếu là mình,
- khi mẹ bước ra khỏi toilette và biết được sự thật, mình sẽ để cho mẹ và Văn im lặng nhìn nhau, rồi mẹ rời đi. Xử lý như trong phim là chưa khéo và thiếu tinh tế, nhất là câu thoại của Văn.

No comments:

Post a Comment